Saturday 24 December 2011

Chuyện vui đêm Tân Hôn

Có một cặp vợ chồng nọ, cả hai đều làm cho một nhà xuất bản sách báo. Sau khi tiệc Tân Hôn xong, về nhà nằm nghỉ, kể cho nhau nghe đủ thứ chuyện, từ việc thức ăn ngon của nhà hàng, người này mặc áo đẹp, ca sĩ nọ ca hay,... và sau cùng là việc quan trọng là tài chánh coi dư thiếu thế nào ! Sau khi kiểm tiền xong, thì anh chồng hoảng hốt than với vợ là lỗ tiền nhiều quá. Tuy nhiên, anh chồng muốn tỏ ra bất cần tiền và muốn cho đêm hoa chúc đầu tiên thêm phần thi vị, anh chồng mới làm câu thơ kiểu con cóc ( giống như thơ Trương Văn Tài vậy đó ), như sau :

Sách hay, cho nên phải đắt tiền !

Chị vợ vì cùng nghề, nên ứng khẩu liền :

Hôm nay xuất bản lần đầu tiên

Anh chồng hôn vợ thắm thiết và thêm câu khác :

Anh còn tái bản nhiều lần nữa

Chị vợ sung sướng lắm, bèn thêm câu thơ nữa :

Em để cho anh giữ bản quyền

Vài năm sau, thấy chồng hờ hững quá, chị vợ bèn làm thơ :

Sách đã cũ rồi phải không anh ?
Sao nay, em thấy anh đọc nhanh !
Không còn đọc kỹ như trước nữa ?!
Để sách mơ thêm giấc mộng lành !

Anh chồng ngượng ngùng bào chữa :

Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc !
Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm !


Cô vợ liền thanh minh, dù buồn trong bụng rất nhiều :

Sách cũ nhưng mà truyện nó hay !
Đọc hoài vẫn thấy được...bay bay !
Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay !?

Anh chồng cũng còn có vẻ chán nản , nên làm 4 câu thơ sau :

Đọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi....

Hai vợ chồng lời qua tiếng lại cũng khá căng thẳng, thì bên hàng xóm có
anh chàng láng giềng ( cái đầu hói giống Trương Văn Tài ! ) nghe được, bèn
lẩm nhẩm mấy câu thơ cho 2 vợ chồng này nghe :

Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết...thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem ?!

No comments:

Post a Comment